Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> TRUYỆN NGƯỜI LỚN: NGHỊCH TỬ P2 – (KT)

Kèo cá cược

TRUYỆN NGƯỜI LỚN: NGHỊCH TỬ P2 – (KT)

– Không,con không đi chừng nào mẹ giải thích cho con hiểu.
– Giải thích gì chứ? Mọi chuyện vẫn thế, con vẫn là con của mẹ, vẫn đè mẹ ra và thỏa mãn sinh lý của con.
– Thế còn cái này? Tôi rút trong túi ra que thứ thai vứt xuống sàn nhà…
Que thử thai nằm chỏng chơ một góc, mỏng manh hai vạch, vạch rõ vạch mờ…
– Mẹ có em bé rồi, nó là con của con, tại sao mẹ lại bỏ đi…?
– Ai bảo đó là con của con? Sao con dám chắc? Mẹ đứng dậy gay gắt với tôi…
– Sao? Mẹ nói thế ý gì, ý mẹ là mẹ cón có ai khác ngoài con?
– Ừ…
Tôi biết mẹ chỉ muốn tống tôi đi nhanh để mẹ được yên tĩnh, tôi biết đó là con của tôi và mẹ, tôi biết mẹ không muốn tôi lo lắng ảnh hưởng đến việc học tập, đến tương lai của tôi nên mẹ nói vậy…










– Đến giờ này mà mẹ còn như vậy sao? Mẹ thật ích kỉ. Tôi gào lên…
– Thì sao? Có giải quyết được gì chứ? Trời ơi sao số tôi nó oan trái như vậy chứ. Lấy chồng thì không ra gì, giờ lại mang trong mình giọt máu của chính đứa con mình sinh ra. Có ai như tôi không? Mẹ gào khóc như một đứa trẻ…
Tôi ôm mẹ vào lòng, thương mẹ quá, tôi lau nước mắt cho mẹ, vuốt mái tóc của mẹ, mẹ thút thít khóc rồi nấc cụt trong cổ họng.
– Con sẽ có trách nhiệm với đứa bé, mẹ đừng lo… Tôi thủ thỉ vào tai mẹ như một người đàn ông có trách nhiệm..
Mẹ đẩy tôi ra, ngước nhìn tôi vào mắt tôi rồi rưng rưng lệ: “Giá như đây chỉ là giấc mơ con nhỉ?” Mẹ nói!
Mẹ xoa lên má tôi, kêu tôi gầy quá. Tôi cũng làm như thế với mẹ, cả hai nhìn nhau không nói… Đứng một lúc mỏi chân tôi dìu mẹ vào ghế sofa, hai mẹ con ôm nhau không rời…
– Sao lại có nhỉ, con cho ra ngoài mà…
– Định mệnh, mong manh… Mẹ thở dài…
Mẹ cởi áo ra, đưa tay tôi vào bụng mẹ, xoa lên hồi lâu mẹ nói: “Của con đấy”.
Tôi ôm mẹ vào lòng, mẹ nằm ngửa ra ghế sofa nhắm mắt lại, tôi không hiểu mẹ sao làm vậy, kêu mẹ mệt vào giường nghỉ. Mẹ kéo tôi nằm trên mẹ, ấm áp da thịt chạm nhau…
Mẹ tụt quần tôi xuống, chăm chú nhìn chú bé của tôi, cười mỉm: “Không ngờ chú bé này làm mẹ chậm kinh, hì”.
Tôi vén váy mẹ lên, nhìn kĩ cô bé của mẹ, mẹ nắm chú bé của tôi âu yếm, chưa bao giờ mẹ nhìn chú bé của tôi lâu như vậy.
– Mẹ muốn nhìn chú bé của con, bao lần quan hệ mẹ đều nhắm mắt chưa nhìn lâu, giờ thì con đã cho mẹ một đứa bé, mẹ muốn nhìn thấy chú bé của con kĩ hơn.
Tôi banh cô bé của mẹ ra, ướt sũng từng mảng, lông bết lại… Mẹ vừa đi về chưa tắm rửa nên cô bé của mẹ hôi hôi nhưng thực sự rất cuốn hút…
– Con cho vào nhé.. Tôi xin phép…
– Con còn phải xin phép nữa sao, từ lâu rồi cơ thể mẹ là của con…
Tôi cho chú bé vào trong mẹ, ướt ướt nhơ nhớp, mùi hôi sinh dục toát lên bay bay khắp nhà. Trên chiếc sofa rộng phòng khách, mẹ tôi dang hai chân rộng thả xuống đât để mu rùa cao hơn cho tôi tự do cho ra cho vào… Mẹ không còn nhắm mắt nữa, hai tay cấu xé lưng tôi, rên khẽ…
Tôi chẻ toác cuộc đời mẹ ra làm rồi, ngã ba ấy của mẹ ra bọt trắng xóa, tràn ra ghế, mẹ rên nhiều hơn… Tôi cho hai chân mẹ lên vai mà dập xuống, hai tay mẹ bám lấy thành ghế, tóc mẹ rũ rượi lả lơi…
Tôi dập mạnh quá, bực tức vì mẹ bỏ đi không nói gì, tôi nhấp mạnh hơn, nhanh hơn, sâu hơn… Những tiếng bạch bạch vang khắp phòng, tiếng nhóp nhép kéo theo những dòng nước đục đục… Mẹ thở dài hơn, sâu hơn, rít lên theo từng nhịp… Lâu rồi tôi mới thấy mẹ bản năng như thế…
– “Con ơi, mẹ thích lắm”… Mẹ khẽ nói, lẩm bẩm… Đây là lần đầu tiên mẹ nói như thế…
Tôi hăng say hơn khi nghe mẹ nói thế, hai tay bóp chặt hai bên vú của mẹ căng cứng, mông thúc đẩy liên tục như pittong ấn bơm sâu vào. Nước ra nhiều quá, ướt sũng chú bé của tôi…
– “Mình ơi, anh ơi”… Mẹ ôm chầm lấy tôi như sợ tôi đi mất hay để kéo chú bé vào sâu hơn… Tôi ngạc nhiên khi nghe mẹ nói trong vô thức như thế… Dập nhanh hơn…
– “Mình ơi, anh ơi”….
Mẹ vượt qua trở ngại ấy, sống đúng với bản năng của mình hoang dại gào thét tên tôi, gọi tôi như thể là chồng của mẹ.. Lần đầu… Mong manh….
Tôi ra trong mẹ nhầy nhụa, nhanh quá, có lẽ do cảm xúc lần đầu thấy mẹ như thế… Mẹ hứng trọn từng giọt bắn và sâu thẳm, chú bé nhỏ dần teo lại trong hang sâu của mẹ…. Những mảng lông bết lại tả tơi, những giọt nước đục đục trên ghế… Chiếc ghê như xô lệch đi…
Mệt!

– Sao mẹ lại như thế? Tôi hỏi…
– Vì con đã cho mẹ một giọt máu, chỉ có vợ chồng mới như thế, nên mẹ không còn ngại nữa, mẹ coi con như chồng của mẹ…
– Con thích lắm…
– Mẹ cũng vậy, từ lâu mẹ che giấu cảm xúc của mình chứ mẹ cũng là con người, dù là mẹ con đi nữa nhưng khi con cho vào mẹ, mẹ cũng chỉ là phụ nữ, khao khát yêu thương.
– Mẹ đi đâu mấy hôm thế? Tôi dò hỏi…
Mẹ không nói, ngồi dậy vào nhà tắm, tôi nhìn theo dáng mẹ trần truồng với hai bên mông căng mọng… Tôi lấy khăn lau dọn những chiến tích trên chiếc sofa còn lại… Những sợi lông bay bay rụng ra do cọ sát cảu hai bộ phận sinh dục…
Tiếng nước chảy trong nhà tắm…
Tôi cất túi cho mẹ, mở túi xách ra, một giấy siêu âm tại bệnh viện phụ sản, thai nhi 3 tuần tuổi….
Tôi ôm mẹ vào lòng trong giấc ngủ mộng mị, giấc ngủ đến rất nhanh sau những ngày mệt mỏi. Tôi mơ, mơ một giấc mơ kì lạ, đúng hơn là ác mộng. Tôi thấy máu chảy khắp người, chảy ướt áo, cảm giác như thật làm tôi giật mình tinh giấc ngồi phắt dậy, mồ hôi đầm đìa, ướt hết lưng áo. Mẹ tôi vẫn nằm đó ngủ ngon lành sau những ngày mệt mỏi vì những dằn vặt những gì đã xảy ra. Tôi nhìn lên khuôn mặt mẹ thật phúc hậu, nét mệt mỏi không làm xấu đi khuôn mặt khả ái của mẹ.

Mẹ không biết tôi đang ngắm nhìn mẹ, tôi nằm cạnh bên mẹ, đưa tay qua đầu mẹ làm cái gối cho mẹ ấm áp, mẹ rúc đầu vào ngực tôi, một tay nắm lấy tay tôi kéo để lên bụng. Mùi hương tóc của mẹ bay phảng phất qua mũi tôi ngào ngạt, tiếng mẹ thở đều đều.. Còn tôi bộn bề những nỗi lo… Giấc mơ ác mộng cứ hiện lên trong đầu làm tôi không tài nào ngủ tiếp được.
Rồi cũng sáng, tôi mệt mỏi dọn dẹp nhà cửa trong khi mẹ tất bật bữa sáng. Tiếng mẹ nôn ọe trong nhà vệ sinh khiến tôi lo lắng thêm.
– Mẹ nôn à? Tôi hỏi.
– Ừ, mẹ nghén rồi, nhanh quá. Mùi thức ăn làm mẹ khó chịu.
Tôi vỗ lưng mẹ nhè nhẹ, mẹ nhìn tôi âu yếm nhưng vẻ mặt đầy lo lắng. Bữa cơm được dọn ra, khác với mọi khi mẹ không ngồi đối diện với tôi như mọi lần ở ghế quen thuộc mà mẹ ngồi cạnh tôi.
– Sao hôm nay mẹ ngồi chỗ này?
– Ngồi đâu chả được hả con?
– Nhưng con thấy lạ. Mẹ có bao giờ ngồi như vậy đâu.
– À, tại mẹ… Mẹ ấp úng
– Tại sao ạ? Tôi hỏi dồn dập.
– Mẹ ngại đối diện với con, mẹ không được tự nhiên.
– Từ trước đến giờ vẫn thế mà, chuyện đó xảy ra thì mẹ vẫn thế mà. Sao hôm nay?
– Cứ nghĩ cảnh đối diện với con trai, người làm mẹ nghén như này mẹ thấy khó chịu lắm. Mẹ thấy xấu hổ. Con vừa là con, vừa là chồng của mẹ rồi, giờ lại còn có em bé nữa, mẹ không dủ tự tin…
– Không sao mà mẹ… Chúng ta phải đối mặt thôi, dù sao thì mọi chuyện đã đi qua xa, quá giới hạn của nó…
– Mẹ không biết thế nào, rối bời vì quan điểm của mẹ con biết rồi đấy, mẹ là người như nào con biết rồi đấy, mẹ là người gia giáo, chỉ có vợ chồng mới quan hệ ăn nằm và có con với nhau. Con và mẹ tuy là mẹ con mẫu tử nhưng…
Mẹ lại khó chịu, lại chạy vào nhà vệ sinh nôn ọe. Mẹ không ăn được nhiều, bỏ bát giữa chừng, tôi thương mẹ quá.
Chiều, tôi qua nhà bạn thân thắp cho nó nén nhang, thời gian cũng qua nhanh. Mẹ nó thấy tôi là khóc, mẹ nó thấy con trong hình ảnh của tôi. Tình mẫu tử thật thiêng liêng cao cả. Tôi chợt nhớ về mẹ, người đang mang giọt máu nghịch tử của tôi, mong manh…
Có phải là những thứ mong manh đều dễ vỡ?-
– Mẹ mày ở nhà một mình cô thấy thương lắm. Bố mày thì coi như không có rồi, mẹ mày lại còn trẻ đẹp như gái 30, đang hồi xuân phơi phới mà lại phải thui thủi một mình. Sao không đón mẹ mày đi sống cùng cho có mẹ có con?
– Cháu cũng muốn vậy nhưng mẹ không chịu, cháu thương mẹ cháu lắm.
– Tao luôn bảo mẹ mày kiếm một đứa con để vui cửa vui nhà hay là đi bước nữa nhưng mẹ mày chỉ cười chừ.
– Mẹ cháu có ai không cô? Tôi dò hỏi…
– Chả thấy ma nào, lắm anh theo nhưng không ăn thua, phơi phới như thế…
– Cháu cũng muốn mẹ cháu có em bé để có anh có em..
– Không thì mày lấy vợ sớm đi để mẹ mày có cháu bế cũng đươc.
Tôi về nhà cũng chiều tối, mẹ nằm trong buồng xem ti vi, bữa cơm tối đã dọn sẵn. “Con ăn đi, mẹ không muốn ăn”, tiếng mẹ vọng ra. Tôi cũng không muốn ăn, nằm cạnh mẹ, thở dài:
– Mẹ thằng Tèo bảo con là khuyên mẹ đi bước nữa hoặc là kiếm đứa con cho vui cửa vui nhà. Tôi bắt chuyện.
– Lấy người khác mẹ chưa bao giờ nghĩ tới, kể cả khi chưa có gì với con, giờ như vậy rồi mẹ tha thiết gì nữa. Mình con là đủ. Còn chuyện kiếm đứa con thì càng không thể, mà thôi, dù sao mẹ cũng đang mang thai con của con rồi, kiếm gì nữa.
– Vậy mẹ sẽ giữ đứa bé lại chứ?
– Mẹ không biết làm thế nào nữa, mẹ muốn giữ lắm, vì nó là con của con, là kết quả của chuyện động trời loạn luân này, mẹ cũng không muốn tội lỗi khi bỏ đi cốt nhục của mình nhưng…
– Nhưng sao ạ?
– Nhưng mẹ con không thể có con với nhau về mặt di truyền, rồi xã hội, xưng hô, mẹ còn chưa ly hôn với bố, còn ông bà nội ngoại… Em bé sẽ không bình thường, mẹ không muốn con của chúng ta khổ…
– Vậy là?
– Mẹ quyết định rồi, mẹ sẽ đi điều hòa cho em bé ra, cũng còn nhỏ nên chắc nhanh thôi…
– Nhưng con muốn giữ em bé lại, vì con muốn làm cha.
– Rồi con sẽ có vợ, có những em bé xinh đẹp và sẽ làm cha.
– Nhưng…
– Không nhưng gì cả, mẹ là người quyết định, dù sao con cũng là con của mẹ, con phải nghe lời mẹ…
Mẹ rơm rớm nước mắt, mẹ khóc, những giọt nước mắt tuôn nhẹ trên má xuống gối.
– Sao mẹ khóc?
Mẹ ôm tôi vào lòng nức nở như đứa trẻ, mếu máo: “Mẹ không muốn bỏ con của chúng ta, mẹ không muốn mất đi giọt máu của mình nhưng mẹ không còn sự lựa chọn nào khác”, mẹ thút thít.
– Vậy chúng ta giữ lại đi, mẹ nghe lời con đi, tôi thầm thì vào tai mẹ.
– Không… Không, con muốn em bé sinh ra phải khổ sao, mình mẹ khổ chưa đủ sao?
Tôi im lặng, vuốt nhẹ mái tóc đen dài của mẹ. Mẹ nấc cục sau những giọt nước mắt. Mong manh…
– Trước mẹ mang thai con mẹ nghén lắm không ăn được gì. Đứa này cũng vậy, mẹ vừa nói vừa đưa tay tôi lên bụng mẹ.

– Ai làm cho mẹ nghén thế này? Tôi nói nhỏ vào tai mẹ ngượng ngùng.
– Sao, lại còn hỏi nữa, muốn gì đây? Mẹ gõ đầu tôi cười nhẹ…
– Con làm con mẹ lâu rồi, hôm nay con muốn làm chồng mẹ được không?
– Là sao? Mẹ tò mò.. Mẹ nói rồi, dù thế nào, dù con có làm gì đi nữa thì sự thật mãi mãi không thay đổi, đó là mẹ là người sinh ra con. Con là con của mẹ.
– Nhưng con…
– Con chỉ là chồng của mẹ, là cha của đứa bé trong bụng mẹ bí mật thôi, khi chúng ta quan hệ thôi…
– Con sẽ làm chồng mẹ ngay đây, tôi vừa nói vừa nằm lên mẹ…
– Nhẹ thôi con, mẹ đẩy tôi ra…
Tôi cởi áo mẹ ra nhanh như cắt, suy nghĩ làm chồng của mẹ sau khi có em bé làm tôi cảm giác vô cùng. Chiêc quần lót đỏ che đi ngã ba của mẹ cũng được tôi bỏ xuống nằm dưới sàn nhà.
Mẹ nhắm mắt như chờ đợi người con, người sắp làm chồng mẹ sẽ đưa mẹ đến thiên đường hạnh phúc. Tôi cúi xuống hôn lên ngực mẹ, mới hơn ba tuần mà ngực mẹ căng lại, cô bé của mẹ mũm míp đầy lông đen ảo ảo.
– Con yêu mẹ lắm. Tôi hôn vào tai mẹ, hôn xuống cổ đến ngực rồi bụng mẹ, hôn giọt máu nằm trong tử cung của mẹ. Mẹ xoa len đầu tôi như người mẹ yêu con.
Tôi gỡ tay mẹ ra để lên chú bé, mẹ biết ý vuốt ve chú bé âu yếm.
– Mẹ yêu con lắm… Mẹ chỉ có mình còn, tiếng mẹ khẽ khẽ qua làn môi.
– Mẹ yêu con như tình mẫu tử hay tình vợ chồng? Tôi hỏi.
– Lúc này, lúc con nằm trên mẹ thế này thì con là chồng mẹ rồi.
Tôi thích chí khi nghe mẹ nói như vậy, cho chú bé chui vào khe bướm nhầy nhụa của mẹ, sâu thẳm…
– Con tôi…
– Mẹ ơi…
Tôi ấn sâu vào, rồi đẩy đẩy. Hai tay mẹ ôm chặt lấy tôi, hai chân quắp lại người tôi… Mẹ rên khẽ rồi to dần… Tiếng ti vi át đi tiếng rên của mẹ…
– Anh ơi, mình ơi… Tiếng mẹ nói trong cơn say điên loạn…
– Sao?
– Con ơi mẹ thích lắm, lâu lắm rồi, từ khi bên con mẹ mới có cảm giác như vậy, ngỡ là lãng cảm, vậy mà… Cảm ơn anh…
– Cảm ơn gì chứ?
– Vì anh đã đánh thức bản năng của em… Cảm ơn anh, chồng em, con em…
– Mẹ ơi, em ơi, anh yêu em lắm, anh muốn cái này mãi là của anh… Tôi hùa theo mẹ..
Mẹ rên to hơn khi tôi nói thế, bên dưới dâm thủy của mẹ chảy đầy ra đệm, những mảng lông bết lại, những tiếng chóp chép của hai vợ chồng nghịch tử đang chạm vào nhau…
– Con làm chồng mẹ đi, hãy làm chồng của mẹ đêm nay nhé. Mẹ thì thào trong tiếng rên…
– Mẹ ơi, con chết mất, con chỉ muốn vào sâu trong mẹ thôi, cho con xuất vào trong nhé.
– Anh nói gì thế, em có em bé rồi, anh xuất vào trong thoải mái. Em muốn hứng trọn mọi thứ của chồng em.. Anh ơi…
Tôi cũng không đủ dũng khí để xưng anh em với mẹ thêm nữa, cảm giác kì cục vây quanh. Còn mẹ thì ngược lại, có lẽ mẹ thiếu tình cảm vợ chồng, lại bị dồn nén mỗi khi quan hệ với tôi mà cứ phải im lặng nên đêm nay khhi có dịp mẹ mới là chính mình…Tôi không ngạc nhiên về điều đó, tôi biết sau khi quan hệ xong mẹ sẽ lại trở lại bình thường, lại ân hận, lại khóc, và lại dắn vặt, xấu hổ khi làm như thé với tôi.
Mẹ không ngừng ưỡn mông lên để chú bé vào sâu hơn, tôi nhìn xuống cô bé của mẹ, sâu thẳm nơi tôi ra đời, giờ tôi lại chẻ đôi ngã ba của mẹ ra mà thụt vào rút ra.
Mẹ chổng mông lại, hai tay bám vào thành giường để cho tôi đi vào từ phía sau. Thường thì mẹ để tôi chủ động nhưng hôm nay với vai trò là người vợ, mẹ chủ động hơn, mẹ muốn làm chồng mình thỏa mãn, như kiểu tâm lý mấy bà vợ hay cố làm chồng thỏa mãn tránh bóc bánh bên ngoài.
Mông mẹ to nhưng khít, hai quả đào tiên của mẹ lắc lư theo nhịp dập của tôi, mẹ rũ rượi, đôi khi ngẩng mặt lên trời, tóc rơi..
– Anh thích không? Mẹ quay lại cười… Em có làm anh thỏa mãn không? Mẹ ngại ngại…
– Con thích lắm mẹ ạ, tư thế này con thích lắm…
– Lại con lại con, bảo hôm nay làm chồng mẹ mà thế à. Mệ tủm tỉm…
– Anh thích lắm, em làm anh thỏa mãn lắm, anh yêu em lắm… Tôi nhí nhí…
Mẹ ôm lấy tôi, hôn lấy hôn để lên môi tôi như hai vợ chồng xa ngày gặp lại… Lưỡi tôi bị mẹ mút liên tục, tiếng rên của cả hai làm không gian trở lên loạn xạ….
– Em yêu anh, hãy thụ tinh cho em…. Mẹ cuồng dại… Hãy nói anh yêu em đi, hãy nói đừng rời xa em đi anh…
– Anh ra đây, anh xuất tinh vào lồn em đây…
Mẹ dừng lại, đẩy tôi ra, tôi ngạc nhiên, mẹ khóc…
– Sao vậy em? Tôi ngơ ngác?
– Mẹ không nghe quen từ đó. Mẹ chưa nói thế bao giờ, bậy lắm.
– Từ nào? Tôi chợt nhớ ra, trong lúc cao trào tôi bật ra từ đó.
– Con không thấy mẹ con mình dùng từ cô bé, chú bé, hĩm thật đẹp sao, bậy nhất là con nói bướm mẹ, chứ…
– Con thích quá nên…
Chú bé xìu xuống, mẹ nhìn rồi dùng tay kéo chú bé trở lại: “Làm chồng mẹ thế đủ rồi, giờ con cho ra đi nhé.”
Mẹ cho chú bé vào cô bé ướt đẫm nước nhờn của mẹ, tôi dập thêm chút rồi xuất ào ào trong tử cung mẹ, mẹ nhắm mắt để cảm nhận, mẹ không nói gì ngoài bốn từ “Em hạnh phúc lắm”.
Hai mẹ con trần truồng mỗi người mỗi góc sau một thời gian giao hoan mệt mỏi, cô bé của mẹ chảy nước của tôi xuống đệm, từng dòng nước đục…
– Con chỉ thích mãi mãi là chồng mẹ thôi… Tôi nghẹn ngào.
– Mai mẹ đi siêu âm rồi bò thai luôn.
– Mai con chở mẹ đi nhé, mà khám ở đâu.
– Siêu âm thì ra ngay thị trấn, bỏ thai thì lên bệnh viện phụ sản, ở đó làm cho an toàn, cũng không ai biết.
– Nhưng bệnh viện phụ sản xa, đi lại mệt lắm.
– Con đưa mẹ đi, đằng nào cũng đi học luôn.
Tôi kéo mẹ vào lòng, xoa lên em bé… Tiếng mẹ thở dài…
Tôi đưa mẹ đi siêu âm lại, người ta bảo thai nhỏ, hút thai bây giờ khả năng còn sót cao nên chờ thêm một hai tuần nữa. Tôi và mẹ khăn gói lên thành phố, tiện thể cho việc học và chuẩn bị cho việc bỏ đi giọt máu của mình….
Chap 17: Nỗi đau (Cont)

Lên thành phố tôi và mẹ trải qua những giây phút chờ đợi mệt mỏi. Thai chưa đủ lớn nên chưa làm thủ thuật được, những ngày chờ đợi là những ngày căng thẳng. Tôi cũng không thể tập chung học hành, cứ lo lắng điều gì, nuối tiếc một điều gì đó vô hình không thể nói ra. Tôi vẫn ôm mẹ hàng đêm nhưng không quan hệ với mẹ nữa, chả còn tâm trí nào nghĩ đến chuyện đó. Tôi chỉ ôm mẹ vào lòng và xoa lên bụng mẹ, xoa lên đứa con mà tôi sắp phải rời bỏ, sắp phải tự tay giết bỏ giọt máu của mình… Định mệnh… Nỗi đau…
Mẹ cũng không hỏi tại sao tôi không đòi quan hệ với mẹ, tiếng mẹ thở dài hàng đêm làm cho giấc ngủ thêm trằn trọc. Tôi vẫn mơ thấy ác mộng hàng đêm, vẫn là những giọt máu, những cảnh truy đuổi, những con quái vật, những cảnh dâm loạn… để khi giật mình tỉnh giấc tôi ướt sũng mồ hôi… Sợ…
Mẹ nấu cơm chờ tôi về ăn hàng ngày, tôi cố tạo bầu không khí vui vẻ khi đối diện với mẹ hàng ngày nhưng tôi biết sâu thẳm trong mắt mẹ là những nỗi buồn khi mẹ sắp phải bỏ đi đứa con của mình, giọt máu của tôi, cháu của mẹ, con của mẹ…
Rồi ngày ấy cũng gần đến, ngày thai nhi đủ tuần tuổi để điều hòa. Ngày mai, ngày mai thôi mọi thứ sẽ hết, tôi ngồi thờ thẫn nhìn xa xa qua khung cửa sổ xóm trọ, mẹ buồn buồn đi giặt quần áo. Tiếng nước chảy róc rách, tiếng mẹ tôi sụt sùi…
Tôi chở mẹ qua công viên nơi lần đầu tôi và mẹ hò hẹn, những kỉ niệm chợt ùa về làm tim tôi đau nhói. Mẹ nép vào lưng tôi khe khẽ, thở dài… Trên ghế đá công viên các đôi trai gái cười đùa, hôn hít sờ soạng nhau…
– Nhanh nhỉ, mới hôm nào con còn đưa mẹ đến đây hẹn hò như những cặp tình nhân kia, ngại ngùng khi con hôn mẹ mà giờ mẹ con mình đã đi quá xa… Mẹ nói khi nép vào ngực tôi trên ghế đá,
– Cuộc sống đúng là không nói trước được điều gì mẹ nhỉ. Không ngờ mẹ con mình có những lúc như thế này. Không biết trên thế giới này có ai giống hoàn cảnh của mẹ con mình không?
– Ngày xưa vua chúa chắc có, còn bây giờ mẹ nghĩ chắc là không. Mẹ nói.
– Cũng không hẳn, thế giới này không gì là không thể, chẳng qua chuyện tế nhị này liên quan đến phạm trù đạo đức nên báo chí không công khai thôi.
Tôi và mẹ im lặng, ôm nhau không nói gì.
– Sau này không biết mẹ con mình còn dịp nào quay lại đây không. Mẹ nhìn xa xăm…
– Có chứ, mẹ con mình mãi mãi như vậy nhé. Tôi ôm xiết chặt mẹ hơn..
Tôi chở mẹ về phòng trọ khi màn đêm buông xuống. Ngày mai tôi nghỉ học chở mẹ vào bệnh viện phụ sản, ngày ấy rồi cũng đến. Tôi xoa lên bụng mẹ khi hai mẹ con nằm đối diện nhau, khi đèn ngủ vừa bật.
– Con yêu, mai con phải xa bố mẹ rồi, bố có lỗi với con… Tôi xoa lên bụng mẹ và nói với giọt máu của tôi trong bụng mẹ…
Mẹ sụt sịt khóc, rồi khóc hu hu, kéo tay tôi giữ chặt trên bụng mẹ.
– Mẹ có lỗi với con, mẹ không muốn bỏ con nhưng mẹ không thể sinh con ra được, mẹ không thể mang giọt máu và sinh con của chính con trai mình. Mẹ muốn sinh con ra lắm chứ nhưng mẹ không thể… Tiếng mẹ rưng rức khi tự nói với đứa con trong bụng mẹ..
– Hay mình giữ lại nhé, tôi níu kéo…
Mẹ im lặng không nói một hồi lâu rồi xoa lên tóc tôi: ” Không thể con à, mẹ không còn sự lựa chọn nào khác, còn xã hội, còn tương lai của con, đạo đức của mẹ, xưng hô thế nào.. Chưa tính đến chuyện đứa bé không lành lặn… Thà mẹ chịu đau, chịu quả báo còn hơn phải sinh ra đứa bé này… Mẹ khóc….
– Kệ, bất chấp hết đi mẹ, mình sẽ đi đến một nơi xa, thật xa và chúng ta làm lại từ đầu…
– Mẹ cũng nghĩ đến điều đó, nhưng khó lắm… Thôi con ạ, mình đau một lần rồi thôi…
Hai mẹ con nhìn nhau không nói, tôi vuốt tóc mẹ, mùi hương ngào ngạt. Ngực mẹ căng hơn để chuẩn bị làm mẹ lần nữa, vậy mà… Có phải là những thứ mong manh đều dễ vỡ?
– Con ngủ đi, mai đi sớm làm sớm…
– Mai con chở mẹ đi cho yên tâm.
– Thôi, người ta thấy không hay, ai lại để con chở mẹ đi phá thai bao giờ.
– Có quen ai đâu mà, hơn nữa con coi mẹ là vợ rồi, con không thể không đi cùng mẹ, con không yên tâm…
Mẹ nghe thấy tôi nói từ “vợ” có vẻ ngại ngùng nhưng đầy trách nhiệm nên kéo tôi lại gần hơn, nằm trọn trong ngực tôi như một người vợ thực sự. Gần đây khi quan hệ mẹ cũng coi tôi là chồng, cũng gọi tên tôi, thậm chí còn xưng anh em lúc mẹ lên đỉnh… Cũng phải thôi, mẹ đang mang trong mình giọt máu của tôi, chỉ có chồng vợ mới như thế…
– Mẹ này, cho con gặp con của con một chút được không? Tôi hỏi nhỏ vào tai mẹ.
– Là sao, ý con là sao? Con của con đang ở trong bụng mẹ, con vẫn đang gặp mà. Mẹ lấy tay tôi để lên bụng mẹ…
Tôi luồn tay vào bướm mẹ, khô khan…
– Ý con là sao? Sao làm vậy? Mẹ không còn cảm giác gì cả, không muốn quan hệ từ khi lên trên này để bỏ đi đứa con của chúng ta. Mẹ nói. Và con cũng không đò hỏi mẹ nữa mà, sao giờ còn luồn tay vào chỗ ý của mẹ?
Tôi không nói không rằng, rút chú bé cho vào bướm mẹ vội vàng. Chú bé đủ cương cứng để nằm gọn trong mẹ. Cả hai im lặng, bướm mẹ, mông mẹ có vẻ to hơn khi mang thai thì phải, tôi cũng không còn nhớ nổi nữa…
– Ý con là chỉ có cách này thì mới gặp được con của chúng ta, con cho vào trong mẹ, xuất trong mẹ thì mẹ mới mang giọt máu của con. Vậy nên đêm nay là đêm cuối, con muốn cho vào lại, chú bé của con như sợi dây gắn kết ba chúng ta, nhất là khi chú bé của con chạm vào tử cung của mẹ, nơi một sinh linh đang hình thành, con của chúng ta… Tôi giải thích…
Mẹ không nói, có lẽ mẹ hiểu ra ý tôi nên kéo tôi lại gần, miết chặt chú bé vào bướm mẹ vào sâu nhất có thể, tay tôi xoa lên bụng mẹ, còn chú bé đang là cầu nối giữa ba con người tội lỗi và đau khổ… Định mệnh…
Tôi chỉ muốn vậy, rút chú bé ra sau khi nằm trong mẹ một lúc, mẹ nhìn chú bé trong ánh đèn ngủ lờ mờ, đưa tay cầm lấy lại cho vào lại.
– Con cho vào đi, mẹ muốn cả gia đình ta đêm nay bên nhau lần cuối. Con cho vào đi, mẹ nói như van xin.
Tôi lại cho chú bé vào bướm mẹ, lần này cô bé của mẹ ướt hơn, nước nhờn chảy ra ướt sũng hai bên háng của mẹ… Mẹ nhắm mắt, thì thầm vào tai tôi những câu nhói lòng:
– Mai con rời xa bố mẹ rồi, hy vọng con sẽ tìm được gia đình mới tốt hơn. Bố mẹ yêu con, mẹ đau lòng khi con chưa được nhìn thấy bố mẹ, chưa kịp gọi bố. Em xin lỗi vì không để anh được làm cha… Mẹ khóc…
Tôi vuốt lên tóc mẹ, hôn lên má mẹ, mặt mẹ những giọt nước mắt mặt chát…
– Vợ ơi, chúng ta đừng bỏ đứa bé nhé, anh yêu em, anh muốn làm cha…
– Rồi anh sẽ có người vợ thực sự với những đứa con xinh đẹp, em không thể…
Mẹ khóc như mưa, tôi không nghĩ hai mẹ con lại có thể xưng hô như vợ chồng như thế, có lẽ giờ phút sắp phải đưa ra quyết định đau lòng khiến người ta mạnh mẽ hơn, thật lòng hơn…
Mẹ nằm đè lên tôi, cởi hết quần áo của tôi ra rồi mẹ cũng vậy, trần truồng trên người tôi, chú bé vẫn cắm sâu trong cô bé..
– Em yêu anh, mẹ yêu con, lần này hãy để mẹ sống là chính mình con nhé..
Mẹ hôn tôi ngấu nghiến, bên dưới mẹ dập liên tục, nước của mẹ chạy dài trên bụng dưới tôi, lông bết lại…
– Mẹ nghén con ạ, nghén nên nhu cầu của mẹ cao hơn, lúc nào mẹ cũng nhớ đến cảm giác ấy. Mẹ xin lỗi…
Tôi chỉ im lặng…
Mẹ thấy tôi không nói gì, dập mãi cũng mệt nên nằm phục lên người tôi, tôi xoa lưng trần của mẹ, âu yếm như hai vợ chồng mới cưới.
– Con yêu mẹ lắm. Vợ của con.
Tôi đè mẹ xuống, mẹ cầm chú bé của tôi cho vào đúng lỗ sau mấy lần chú bé trượt ra ngoài…
Tôi dập vào bướm mẹ những tiếng nhóp nhép, những tiếng xào xạc khi lông lá chạm chau. Những tiếng thở dài, những tiếng rên khẽ, rồi rên xiết, rên la…
Tôi nghĩ đến đây là cách để gặp con tôi trong bụng mẹ nên cố ấn sâu vào, chạm đáy tử cung mẹ, mẹ hiểu nên ưỡn mông lên khi tôi dập xuống.. Mắt mẹ dại đi, tóc mẹ rũ rượi…

– Yêu em đi anh, làm chồng của em đêm nay, làm cha của con em đêm nay…
– Anh sẽ làm chồng của em mãi mãi, bướm này, lồn này là của anh mãi mãi…
– Vâng, mãi mãi là của anh, của anh từ lâu rồi, anh đã mang hạnh phúc cho em, cho em hiểu thế nào là yêu, là lên đỉnh, đã cho em làm mẹ lần nữa, dù…
Tôi ra trong mẹ ào ạt, chảy dài ra nệm… Mẹ buông lơi hôn lên trán tôi như cảm ơn..
– Con ngủ đi. Sau cuộc giao hoan mẹ lại trở về chính con người mẹ, là mẹ của tôi… Tôi chỉ là chồng mẹ lúc ấy, lúc hai cơ thể cuộn vào nhau…
Vậy đấy, mong manh!
Sáng tôi chở mẹ đến bệnh viện phụ sản. Mẹ đeo khẩu trang khi vào phòng khám. Họ dẫn mẹ vào phòng tư vấn, tôi ngồi cạnh.
– Anh chị định bỏ thai thật à? Cô tư vấn viên hỏi.
– Vâng. Tôi nhanh nhẹn.
– Trông anh còn trẻ, sao không giữ lại? Phá thai là tội lỗi, sau này cũng ảnh hưởng nhiều đến việc sinh nở lần sau.
Cô tư vấn viên nói nhiều đến hậu quả phá thai và thủ tục là vậy, ai đến phá thai cũng phải vào bàn tư vấn đó và họ đều muốn giữ lại một sinh mạng trên đời.
– Anh chị nhất quyết bỏ nên có hai phương pháp. Một là hút điều hòa, hai là dùng thuốc.
Mẹ tôi chọn hút vì thuốc có thể gây chảy máu nhiều, nguy hiểm hơn…
Tôi dẫn mẹ đi làm một số xét nghiệm rồi quay lại phòng phẫu thuật chờ…. Nhiều người chờ phá thai quá. Cả mấy chục người cũng như mẹ con tôi, đang tâm bỏ đi giọt máu của mình… Chốc chốc lại có xe đẩy ra sau một ca hút thai xong… Không ai nói với ai câu nào, vì ai cũng đau lòng khi phải làm điều bất nhân ấy…
Mặt ai cũng buồn buồn, trẻ có, già có, vợ chồng có, bồ bịch có, thanh niên có… Ngồi chờ tôi thấy một cặp còn rất trẻ, có lẽ là sinh viên, chắc do tò mò nên quan hệ trước hôn nhân, họ cười như không có chuyện gì xảy ra, hỏi ra mới biết họ bỏ đứa này là đứa thứ hai…
Bên cạnh là cặp vợ chồng già, do nhỡ nên phải cho ra. Xa xa là cặp ông già đại gia cùng một cô gái trẻ, chắc lại cặp bồ, nhìn là biết..
Cuộc sông mệt mỏi, ai cũng có lý do để rời bỏ, để ra tay giết đứa con chưa hình thành của mình… Nhiều quá… Mong manh…
Chỉ có tiếng xe đẩy ra, những khuôn mặt nhăn nhó sau khi làm xong của các chị em… “Khổ, lúc sướng thì ai sướng cho, cuối cùng đau nhất lại là đàn bà”- tiếng một ông bác sĩ đi ngang qua chõ miệng nói…
Tôi nắm tay mẹ, cũng sắp đến lượt mẹ tôi lên bàn rồi. Mẹ buồn lắm, khuôn mặt mẹ buồn vời vợi, mẹ nắm tay tôi không rời. Mẹ biết chỉ một lúc nữa thôi đứa con của chúng tôi sẽ ra đi mãi mãi…
Tôi xoa lên bụng mẹ lần cuối…

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến