Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Yêu Đĩ Được Không?

Kèo cá cược

Truyện Sex: Yêu Đĩ Được Không?


Chuyện xảy ra cách đây 13 năm, vào một đêm mưa gió bão bùng. Ngôi nhà nhỏ ven hồ chìm trong bóng tối mù mịt, những hạt mưa đập lên cửa kính nghe tanh tách. Người mẹ đã đi trực đêm, cô ta là một y tá, trong nhà chỉ còn lại người bố và đứa con gái. Trong căn phòng màu hồng, đứa bé gái nằm ngủ ngoan ngoãn trên giường của nó, đang mơ những giấc mơ đẹp nhưng nào ngờ cơn ác mộng chỉ vừa mới bắt đầu.
Ánh chớp lóe lên qua khung cửa sổ, một bóng người đàn ông khe khẽ mở cửa phòng, ông bố trần truồng đi vào phòng đứa con gái bé bỏng, nhẹ nhàng leo lên giường, lão kéo tấm chăn nhỏ trên mình nó ra. Đứa bé gái tỉnh giấc, giọng nó vẫn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì xảy ra :
– Bố à, bố làm gì thế
Ông bố nằm sát đằng sau bé gái, rồi ông ta ôm chặt đứa bé, tay vuốt ve nó :
– Bố sẽ làm con thấy hạnh phúc, con gái yêu của bố
Rồi ông bắt đầu cù nó khiến nó cười rất to
– Bố ơi dừng lại đi – Đứa bé la lên
Đôi bàn tay to tướng, thô ráp của ông tay bắt đầu lần mò xuống dưới, ông ta kéo váy nó lên, và sau đó…ông ta cởi váy ngủ nó ra, bàn tay tiếp tục sờ mó, vuốt ve
– Con thấy thích không ? Tay của bố tuyệt không ? – Ông ta hôn lên gáy con bé, mũi hít hà hương thơm của nó
Cảm giác nhồn nhột nơi giữa 2 háng làm con bé lạ lẫm, nó vẫn chưa hiểu được chuyện gì đang xảy ra, nó mới có 8 tuổi, với nó chỉ đang nghĩ rằng bố nó đang nghịch ngợm cái chỗ để đi tiểu của nó mà thôi.










– Bố dừng lại đi, đừng làm thế- Tiếng con bé bắt đầu van xin
Nhưng nào có dễ dàng gì, ông ta vẫn cứ ôm chặt lấy nó, cứ tiếp tục mơn trớn, cố gắng, cố gắng…cố gắng cưỡng hiếp đứa con gái mới 8 tuổi của mình. Cô bé la hét, giãy giụa mọi cách nhưng vô ích, đôi tay to khỏe của ông ta khóa chặt con bé. Con bé la lên thảm thiết khi ngón tay ông ta tiến sâu hơn vào trong nó :
– Dừng lại, dừng lại đi, không…..
Khuôn mặt ông ta vẫn chìm trong bóng tối phía sau, miệng rên rỉ :
– Không phải con thấy dễ chịu lắm sao
Đúng lúc ánh chớp bên ngoài lóe lên rọi vào căn phòng, soi rõ khuôn mặt ông bố, không còn hiền hậu như lúc vui đùa cùng con gái, đó là một khuôn mặt bệnh hoạn, biến thái. Ông ta từ từ cởi chiếc quần đùi của mình xuống, để lộ ra hình thù một thứ dài dài và to tướng. Trên giường, con bé nằm rên rỉ vì đau, nó khóc thút thít
– Con là người đàn bà của bố, bố yêu con. Không được kể chuyện này với ai kể cả mẹ con, rõ chưa ? – Ông ta hôn lên chán con bé, rồi tiếp tục đi sâu vào trong nó
Và đó không phải là lần duy nhất.

Em rít một hơi thuốc thật sâu, khẽ thở một làn khói mỏng manh, những kí ức dần theo làn khói mỏng đó tan biến. Trời thu Hà Nội se se lạnh, em dựa vào gốc cây xà cừ ven đường, suy nghĩ mông lung, điếu thuốc trên tay dần tàn. Sau buổi tiệc, em uống hơi nhiều, tâm trạng không được tốt, em muốn đi dạo một chút. Một người thanh niên tiến lại chỗ em, dáng người cao ráo, quần áo chỉn chu ra dáng một người có học thức, anh ta rụt rè lại gần
– Em có « đi » không ? – Hắn ta hỏi em
Em hơi bất ngờ vì lời đề nghị khiếm nhã đó, lẽ nào anh ta lại nghĩ mình là « gái đứng đường» sao. Bực mình, em trả lời cộc lốc
– Không
– 1 ngày em kiếm được bao nhiêu ? – Sau 1p im lặng, hắn lại hỏi
– …………- Em không trả lời, trong đầu như bốc hỏa, tại sao lại có thằng dở hơi như thế này chứ, em thầm nghĩ, đang định bảo hắn đi chỗ khác đi, em không phải « gái » nào ngờ hắn đã lên tiếng trước
– Tôi sẽ trả em 10 triệu. Chỉ cần em đi với tôi 1 ngày.- Gương mặt hắn quả quyết, em biết hắn đang nói thật.
Chỉ có thằng điên mới ra cái giá đó, tên này quá « bấn » hay là mất trí rồi, em thầm nghĩ
– Trông thư sinh thế có làm nổi 15p hay không mà đòi “chơi” nguyên ngày.- Em trêu hắn
Vẻ mặt hắn hiện rõ sự bối rối
– Không….không phải chu…yện đó, tôi không đòi hỏi cái đó, chỉ…cần em đi với tôi..- Hắn lắp bắp
– Ok..- Em ném điếu thuốc xuống đất.- 10 triệu, cũng bõ..
– Vậy mai 7h tôi đón em sao?
Em lấy cây bút từ trong túi ra, ghi nhanh số điện thoại của mình lên tay hắn. Tiếng còi xe ô tô làm em hơi giật mình, cách đó không xa, một chiếc Camrry đen dừng lại, 1 người đàn ông to béo, bụng phệ bước ra nhìn em dò xét
– Gọi theo số này – Em nhắc hắn, rồi đi về phía chiếc xe
Chẳng hiểu em nghĩ gì mà lại cho hắn số của mình, em không thường làm những chuyện như vậy, có thể là ở hắn có chút gì đó thú vị làm em tò mò, em muốn biết cái giá 10 triệu đó dùng để làm gì.
– Ai vậy con ? – Người đàn ông to béo hỏi em
– Một người bạn của con thôi, con đi dạo và gặp anh ấy- Em trả lời một cách vô cảm
– Ồ, trong con và anh ta thân mật thật đấy- Giọng ông ta đầy chế giễu
– Bố đừng nghĩ linh tinh, mọi chuyện chẳng có gì cả đâu. – Em trả lời rồi leo lên xe.
Em nằm trên giường, trong căn phòng của mình, suy nghĩ vẩn vơ. Người thanh niên đó làm em thực sự tò mò, dám ngã giá 10 triệu cho một cuộc tình, hắn ta điên chắc nhưng chính vẻ hiền lành, thật thà và có chút gì đó ngại ngùng của hắn khiến em thấy thú vị. « Sao mình lại bị ám ảnh về hắn ta nhỉ » Em lắc đầu nghĩ thầm rồi từ từ chìm vào giấc ngủ. Em không biết rằng không chỉ 1 đêm này mà còn nhiều đêm về sau em sẽ bị hắn ta ám ảnh, và có một điều mà em không thể ngờ đến đó chính là tình yêu.

Em thực sự hạnh phúc khi ở bên Tuấn, ở Tuấn có cái gì đó tựa như một nơi mà em có thể tin tưởng, một bờ vai cho em dựa dẫm. Tuấn làm em quên đi quá khứ đen tối, em muốn bắt đầu cuộc sống mới với Tuấn, chỉ có 2 người và một tình yêu hạnh phúc. Nhìn Tuấn đang xếp hàng chỉ để đợi đến lượt mua kem cho em, những giọt mồ hôi nhễ nhại trên trán, Tuấn nhìn em, cười, lòng em ấm áp đến lạ, đó là thứ mà người ta gọi là « tình yêu » sao.
– Chào cô
Một giọng nói đàn ông làm em giật mình, em ngước lên nhìn người lạ, là một thanh niên, dáng người đầy đặn, dù đang trong bộ vest chỉnh tề nhưng vẫn dễ dàng nhìn thấy những bắp thịt cuồn cuộn, bộ ngực săn chắc
– Cô có phải là cô Nhung – Người đàn ông tiếp tục hỏi
– Vâng tôi là Nhung
– Xin cô đi theo tôi một chút, ông chủ của tôi muốn gặp cô- Người lạ đề nghị
– Sao tôi lại phải theo anh nhỉ ? Ông chủ anh là ai ? – Em hỏi lại
– Ông chủ tôi muốn nói chuyện với cô về quan hệ của cô với cậu Tuấn. – Vẻ mặt của người đàn ông không hề có chút cảm xúc, dường như là một cỗ máy vô tri, nãy giờ chỉ 1 biểu cảm, nghiêm túc
Cái vẻ mặt nghiêm túc của anh ta làm em thấy sợ, em đang tưởng tượng hắn ta có thể bóp nát em dễ dàng như một trái cam vậy.
– Về tôi với anh Tuấn sao ? – Em ngạc nhiên, quay sang nhìn Tuấn lúc này đang gần đến lượt mình.
– Vâng, xin mời cô đi theo tôi, xe đang đợi.
Và rồi em đi theo người lạ, em linh cảm có điều gì đó không bình thường, em không biết rằng đó còn là một điều thay đổi cuộc đời em. Rút điện thoại nhắn cho Tuấn để anh yên tâm về sự biến mất của mình, em hồi hộp chờ đợi xem họ đưa em đi đâu.
30 phút sau, em đang bước theo người đàn ông mặc vest đi trong hành lang của một khách sạn sang trọng có những cánh cửa cầu kì và những ánh đèn hoa lệ. Người đàn ông dừng lại trước một cánh cửa cầu kì nhất, những họa tiết được mạ vàng công phu, hắn mở cửa, cúi mình :
– Mời cô vào, ông chủ tôi đang đợi bên trong.
Em nhẹ nhàng từng bước, từng bước bước vào trong phòng. Căn phòng được bày biện sang trọng, những đồ vật sáng loáng ánh kim giống như trong những cung điện của châu Âu. Thực sự em chưa bao giờ được thấy căn phòng nào đẹp như vậy, nhưng không có ai bên trong.
Bỗng từ cánh cửa đối diện, một người đàn ông bước ra, ông ta cũng mặc một chiếc áo vest đc cắt sửa rất hợp với người, một mái tóc lấm tấm những sợi bạc, những nếp nhăn trên trán, ánh mắt sắc sảo của một người có quyền lực.
– Cô không cần phải đánh giá tôi làm gì cho mất công đâu ? – Người đàn ông lên tiếng- Chúng ta sẽ chỉ gặp nhau 1 lần này thôi
Lời của ông ta nói làm em hơi ngỡ ngàng, ông ta muốn gì ở mình, em thầm nghĩ
– Ông muốn gì ?
– Tôi sẽ trả cô 200 triệu- Ông ta ngã giá thẳng thừng, tay cầm ly rượu đưa lên miệng nhấp một hụm nhỏ
Choáng váng, chẳng lẽ lão ta muốn ngủ với mình sao, lão ta nghĩ mình là hạng người gì vậy, thật trơ trẽn- em thầm nghĩ
– Ông đang nói gì vậy ? Ông điên à ? Dù ông có trả tôi 1 tỷ thì tôi cũng không đồng ý, ông hiểu nhầm rồi, tôi không phải loại người ông nghĩ đâu. – Em xổ ra 1 tràng dài, nhìn vẻ mặt lão em muốn đấm vào mặt.
– Ồ…vậy tôi sẽ trả cô 2 tỷ. – Vẻ mặt ông ta rất bình thản
Điên rồi điên rồi, một lão già điên, lão ta nghĩ tiền là rác hay sao- Em nghĩ
– Tất nhiên, không phải là để ngủ với cô- Ông ta nhún vai- Cô thấy đấy tôi đâu còn đủ sức khỏe
– Vậy ông cần gì ở tôi- Càng nói em càng thấy hoang mang
– Cô chỉ cần làm theo chỉ dẫn của tôi, và diễn một vở kịch, chỉ cần vậy, số tiền đó sẽ là của cô.
– Tại sao tôi lại phải nghe theo lời ông nhỉ ?- Em nhìn thẳng vào ông ta
– Tại sao ư ?..haha…câu hỏi hay lắm
Người đàn ông cười, ông ta cười rất thoải mái rồi rút từ túi áo ra một tấm ảnh cùng một tờ giấy đưa cho em.
Vừa nhìn vào bức ảnh, đầu óc em như quay cuồng, em gần như không đứng vững được nữa, mắt em nhòe đi nhưng em vẫn cố gắng đọc những gì in trên tờ giấy.
– Cô Hoàng Kiều Nhung, 21 tuổi, là sinh viên năm thứ 3, quê quán Vĩnh Phúc, bố mẹ đã li dị từ năm cô 10 tuổi, vì bố ngoại tình và có vợ lẽ. Hiện cô đang sống với người mẹ bị suy thận nặng, hàng tuần phải đi chạy thận nhân tạo để duy trì sự sống.- Người đàn ông dừng lại nhìn em rồi tiếp tục- Bị người bố lạm dụng tình dục từ năm 8 tuổi, và cho đến bây giờ vẫn lén lút qua lại với bố mình để kiếm đủ số tiền chữa trị cho người mẹ ốm đau.- Nói đến đây ông ta dừng lại.
Còn em lúc nào như người mất hồn, đầu óc quay cuồng, những kí ức về buổi tối ác mộng đó lại ập về. Tiếng em kêu la thảm thiết, tiếng sấm chớp ùng ùng.
– Tôi có thể cho cô một cuộc sống khác, quên đi quá khứ, cô còn trẻ, cô rất đẹp, cô còn có tương lai dài phía trước đang đợi mình. Chỉ cần cô làm theo lời tôi.
– Ông muốn tôi làm gì ? – Em lấy lại bình tĩnh.
Ông ta uống một hơi hết ly rượu trên tay, rồi tiến lại gần em, hơi rượu phả lên tai em nồng nặc. Ông ta thì thầm chính xác những gì mà em cần làm. Gương mặt em thay đổi từ ngạc nhiên đến ngỡ ngàng và rồi em bật khóc.
– Tôi không ép buộc cô phải đồng ý, cô có thể suy nghĩ và cho tôi câu trả lời sau. Nhưng tôi hi vọng cô sẽ đồng ý. Đây là 50 triệu, cô cứ cầm lấy coi như tôi giúp đỡ gia đình cô.- Ông ta cầm chiếc phong bì và đưa vào tay em.- Cô cứ từ từ suy nghĩ.
Rồi người đàn ông đó biến mất sau cánh cửa, chỉ còn mình em ngồi đó, một mình.
“Sự kết thúc biết đâu lại là khởi đầu của một cái mới”….

Không gian trong căn phòng bắt đầu im lặng, chỉ còn nghe thấy tiếng hôn và thỉnh thoảng có tiếng rì rầm lí nhí. Phía cuối chân giường là chiếc bàn trang điểm với những đường nét chạm khắc cầu kì, tinh tế. Trong chiếc gương hình cầu hiện lên hình ảnh một đôi nam nữ, cả 2 đều không mảnh vải trên người.
– Tắt đèn đi anh- Cô gái thì thầm
– Không, anh muốn được nhìn thấy gương mặt xinh đẹp của em- Anh hôn lên cổ cô gái
Anh khẽ với lấy chiếc gối phía đầu giường, rồi nâng mông co gái, nhẹ nhàng đệm chiếc gối xuống phía dưới. Sau khi đã khéo léo chuẩn bị cho cô, anh thì thầm vài tai nàng :
– Anh cho vào nhé ?
– ………………
– Sao thế em
– Không.
Và anh từ từ ấn cái thứ nóng hổi bên dưới vào sâu bên trong nàng. Mặt nàng hơi nhăn lại, cô không cảm thấy khó chịu đặc biệt, hơi đau vào không có chút khoái cảm gì. Luồng mắt cô xoáy vào chiếc gương phía chân giường. Hình ảnh dâm đãng của đôi nam nữ hiện lên rõ nét
– Đau hả em ?- Anh ân cần
– Không sao.- Giọng nàng đều đều, không biểu lộ chút thái độ gì.
Và anh bắt đầu chuyển động hông, lúc đầu chầm chậm nhưng rồi nhanh dần, nhanh dần, những tiếng động gợi tình vang lên đều đặn. Những khoái cảm cứ dần dần tích tụ lại ở bên dưới nó, ban đầu chỉ là một chút rồi thêm chút nữa, chút nữa cho đến khi sự kích thích lớn dần, miệng anh khẽ phát ra một tiếng rên nhẹ. Phía bên dưới vẻ mặt nàng vẫn bỉnh thản, thậm chí còn có chút cam chịu, ánh mắt nàng chỉ mơ hồ dõi theo hình ảnh trong tấm gương.
– Em có thấy thích không ?
– …………………..- Cô không trả lời
Dường như nhận ra sự khác lạ trên gương mặt cô, anh dừng lại. Anh nhìn thẳng vào mắt cô
– Em sao vậy ?
– ……………- Cô vẫn không lên tiếng
– Em nói gì đi chứ ? Mấy hôm nay em lạ lắm
– Anh muốn em nói gì đây? Lạ là lạ thế nào- Cô khẽ xoay người, quay lưng lại phía anh
– Dạo này em về rất muộn, có hôm đến sáng em mới về. Anh thực sự không muốn hỏi em đi đâu và làm những gì, nhưng gần đây em thay đổi quá nhiều, em không còn giống như em 1 tháng trước nữa rồi.- Nó nói liền một mạch không nghỉ, những đường gân hằn lên trên cổ chứng tỏ sự tức giận đang dâng lên mạnh mẽ, lượng Adrenaline trong máu đang tăng dần.
– Em bận- Giọng em vẫn bình thản, thậm chí còn không quay mặt lại nhìn nó
– Tốt thôi- Môi nó run run, tay nắm chặt, cơn giận đang xâm chiếm cơ thể nó nhưng lý trí của nó vẫn còn đủ để kiểm soát.- Vậy em cứ làm việc của em đi.
Làn nước làm dịu đi sự nóng giận trong người nó. Hơi nước bốc lên, cả phòng tắm chìm trong làn sương mờ, trên tấm gương hiện lên gương mặt mệt mỏi vì nhiều đêm mất ngủ. Đêm nào nó cũng đợi bằng được em về, gần đây còn thức trắng đêm vì em chỉ về khi mặt trời đã lấp ló. Nó không muốn nghĩ xem em đã đi đâu vì những ý nghĩ đó sẽ làm nó đau lòng đến mức nào. Nhưng thực sự những hành động của em gần đây làm nó khó hiểu. 2 tuần nay em tỏ ra lạnh lùng với nó, em ít cười hơn, nét vui tươi hồn nhiên ở em đã không còn nữa. Nhưng tại sao một con người có thể thay đổi nhanh đến vậy?. Càng nghĩ càng rối, một người đàn ông có thể không quan tâm đến việc bao nhiêu thằng đàn ông đã từng ngủ với cô gái trước đó nhưng không bao giờ có thể chấp nhận được việc cô gái lừa dối mình để ngủ cùng thằng khác. Cứ nghĩ đến cảnh em cười nói vui vẻ bên ai không phải nó, rồi để ai đó chiêm ngưỡng thân thể em làm nó không thể bình tĩnh được. Ai, vì ai mà em đối xử với nó như vậy??
CHOA..N..G….- Tiếng vỡ vang lên sắc lẹm.
Trên tấm gương không phải là một mà làm hàng trăm hình ảnh giống nhau phản chiếu lại từ hàng trăm mảnh gương vỡ li ti. Bàn tay nó không còn lành lặn nữa, những mảnh gương nhỏ xíu găm vào da thịt, máu từ đó chảy ra đỏ lòm. Cảm giác đau kéo nó trở về thực tại. Nó vặn vòi nước và để dòng nước xả thằng vào bàn tay, cảm giác đau đớn làm nó rùng mình.
Khi trở ra từ nhà tắm, em đã không còn ở đó nữa, trên giường chỉ còn chiếc chăn nhàu nhĩ. Em đã đi tự bao giờ, em đi đâu, thực sự bây giờ nó cũng chẳng quan tâm nữa. Nhìn lên đồng hồ, kim ngắn đang chỉ vào số 4.
Băng bó qua loa vết thương ở tay, nó thay quần áo, với lấy chìa khóa, xỏ chân vào đôi giày da nâu vẫn còn mới vì nó chỉ kịp đi có vài lần, ngắm nghía một lúc nó lại cởi đôi giày nâu ra, lấy đôi giày màu đen đi vào chân. Nó khóa cửa nhà lại, đôi giày nâu là quà của em tặng nó vào chủ nhật nọ.
Lang thang giữa các con phố nhỏ, đêm Hà Nội vắng vẻ, trời đã sang Đông, cái lạnh đầu mùa không cắt da cắt thịt nhưng cũng đủ làm hàm răng khẽ va vào nhau lập cập. Nó chẳng biết nên đi đâu nữa, cứ đi như thế mà chẳng hay đã đến cửa công ty từ hồi nào. Giờ này chẳng có ai ở công ty cả, nó mở cửa văn phòng sau khi cắt ngang giấc mơ đẹp của chú bảo vệ. Nó mở máy tính và làm nốt những việc của nó đang dở dang hôm qua, mong sao công việc có thể làm nó quên đi những chuyện xảy ra đêm qua. 1 email ngắn gọn được gửi từ chi nhánh công ty ở Canada, họ đang cần cử một trưởng đại diện có kinh nghiệm để quản lý chi nhánh ở Ottawa với mức thù lao đáng mơ ước. Nó chỉ đọc lướt qua, trong đầu nó không mảy may có một chút liên tưởng cho việc này. Và nó cắm đầu vào máy tính với những con số loằng ngoằng.
– Anh, sao anh ngủ ở đây?- Giọng phụ nữ vang lên, ai đó đang lay vai nó
Nó mở mắt ra, nguyên một bộ ngực đang áp sát trước mặt nó, choáng ngợp, mắt mở thao láo, nó tỉnh như sáo và nhận ra chủ nhân bộ ngực đó không ai khác ngoài em Phương
– Sao anh lại ngủ ở đây? Hôm qua anh không về à?
– Phương à….- Tuấn ngáp 1 cái rõ kêu- Đêm qua ở nhà không ngủ được nên anh đến công ty tranh thủ làm nốt cái hợp đồng ai dè ngủ quên mất
Phương nhìn Tuấn, nàng cười rõ xinh để lộ cái răng khểnh bên phải.
– Anh thật là, phải giữ sức khỏe chứ. Anh ăn gì chưa ?
– Em thấy đấy- Tuấn nhún vai- Anh vừa mới bình minh thôi, sao ăn gì được.
Nhận thấy câu hỏi thật « quê », nàng bị hớ vội vàng nói lảng
– Vậy thì đi ăn với em đi, em cũng chưa ăn gì
– Mấy giờ rồi em ?- Tuấn đảo mắt ngó nghiêng
– 8h, vẫn còn sớm mà.
– Thôi sớm gì nữa, đến giờ làm rồi, để hôm khác đi
– Vậy anh định cứ thế này mà làm việc à
Tuấn nhìn lại mình, nó vẫn mặc chiếc áo phông ở nhà, đầu tóc thì rối tung.
– Có sao đâu- Rồi Tuấn lấy tay che trước miệng, thổi một hơi thật mạnh- Miệng vẫn thơm mà- rồi nhe nhởn cười
– Anh thật là- Nàng cười thành tiếng lớn, cặp ngực khẽ rung rung theo tiếng cười- Không tin anh được, em phải kiểm tra
– Kiếm tra sao ?- Tuấn thắc mắc
– Phải…phải..hôn mới biết được thơm hay không ?- Nàng nhìn thẳng vào mắt Tuấn
Biết rằng Phương không nói đùa, nàng dám nói là dám làm, Tuấn vội vàng xua xua tay
– Thôi bỏ đi, không được đâu sói ạ.
– Không được em phải kiểm tra- Nàng làm thật, túm áo Tuấn kéo xuống, Tuấn nghĩ thầm quả này chết chắc rồi.
May sao cứu tinh đã tới kịp lúc, cánh cửa phòng mở ra, sếp bước vào, Phương vội vàng bỏ tay ra khỏi áo Tuấn. Nàng cúi đầu chào rồi rón rén bước ra. Tuấn cười nhìn theo cặp mông núng nẩy của nàng.
– Trông mày đầu tóc rũ rượi như thằng ăn mày thế này mà gái nó cũng theo nhỉ ?- Giọng sếp ồm ồm, khó nghe, giọng Quảng Nam lại cố nói theo giọng miền Bắc thành ra nghe là lạ, ông kéo ghế ngồi đối diện Tuấn
– Sếp cứ đùa em.
– Sao rồi, kế hoạch dự án trong Nam chuẩn bị đến đâu rồi, sẵn sàng cho ngày mai thuyết trình chưa ?
– Ơ sao lại là em, chẳng phải cử cậu Thanh rồi sao ?
– À cậu Thanh gia đình có việc nên công ty cử cậu đi thay, hôm qua tôi quên không báo trước cậu, mà cậu làm chó gì có người yêu mà sợ đi công tác xa.
– Sếp hạ thấp em thế, nhưng vội quá sếp ơi, sao em chuẩn bị mai đi được
– Không sao trăng gì hết, cậu chuẩn bị đi ? Cả công ty ai cũng bận rồi, mỗi cậu rảnh- Ông sếp ngồi tay vân vê cục chặn giấy bằng thủy tinh.
– Sếp cứ làm như em ăn không ngồi rồi không bằng.
– Thống nhất vậy nhé. Tôi đi đây
Nói rồi ông đứng lên. Ra đến cửa còn ngoái lại nói với vào rõ to, ý như muốn cho cả phòng nghe thấy
– Mà tôi thấy cậu với Phương đẹp đôi đấy, xem xem thế nào tiến tới đi kẻo Sếp Tổng đổi ý gả cho thằng khác đấy.
Giọng ông oang oang làm cả phòng chú ý, Phương cúi gằm mặt xuống mong sao có thể che được 2 má đang ửng hồng, còn Tuấn thì ngơ ngác không nói nên lời. Cả phòng im lặng 3 giây rồi mọi người cười rú lên như thể công ty bị cúp điện nên được nghỉ. Nhưng không phải là tất cả, ở góc phòng, có một người vẫn đang cắm mặt vào màn hình máy tính, gương mặt không biểu lộ cảm xúc gì.
Ngày hôm đó cứ lặng lẽ trôi qua yên bình như vậy ngoài việc Phương không ngừng lảng vảng bên ngoài phòng Tuấn, ánh mắt cứ như muốn chui vào phòng. Tuấn dù đang vội cho dự án ngày mai nhưng không phải không biết. Nhưng nó thây kệ, đang bận, từ khi vào làm việc, Phương được coi như « bình vôi » vì là con gái Sếp Tổng nên chẳng ai dám sai việc gì nặng nhọc, cùng lắm chỉ dám xin nàng cốc cà phê hay ấm chè, thế nên việc nàng cứ lượn đi lượn lại quanh công ty không phải việc lạ, mà hơn nữa còn có cái lợi là anh em trong công ty còn được cho dây thần kinh thị giác nghỉ ngơi bằng việc ngắm cặp mông đầy đặn của nàng.
– Anh ơi ! Nghỉ thôi hết giờ làm rồi- Giọng Phương thỏ thẻ khi nàng đang lấp ló ngoài phòng
Tuấn ngước lên nhìn, cả công ty đã về từ bao giờ chỉ còn Tuấn và Phương.
– Ơ mọi người về hết rồi à ?
– 6h30 rồi anh. Em thấy anh tập trung nên không dám gọi.
– Vậy em về đi, anh cũng xong rồi, anh về đây- Tuấn thu dọn giấy tờ
– Hay là…là 2 đứa mình đi ăn đi- Nàng nói nhẹ nhàng như thiếu nữ 18 lần đầu hẹn người yêu.
– Thôi để khi khác- Tuấn nói theo phản xạ như đã từng bao lần từ chối Phương trước đó
Ánh mắt này buồn rầu cụp xuống, nàng quay đầu toan đi về. Tuấn nhìn nàng buồn bã nhưng rồi chợt nghĩ rằng bây giờ ở nhà cũng chẳng có ai mong ngóng mình về nữa cả. Nó liền gọi với theo Phương
– À Phương này ?
– Dạ- Nàng quay ngoắt lại
– Anh quên mất tối nay không bận gì, mình cùng đi ăn cũng được- Tuấn cười
– Vậy mình đi thôi- Mắt nàng sáng lên, chạy lại kéo tay Tuấn, trên đôi môi đỏ không ngớt nụ cười.
Lượn lờ chán chê, đi qua đủ nhà hàng, cuối cùng cả 2 rẽ vào một nhà hàng đẹp ở phố Hàng Trống. Nàng cứ nhất định bắt Tuấn phải đi lái ô tô của nàng, không đi xe Tuấn, chắc nàng sợ quê, Tuấn thầm nghĩ.
Bữa tối rất ngon, Tuấn không ngờ được Phương lại vui vẻ và thoải mái như thế, trước giờ nó cứ nghĩ đi ra bên ngoài với gương mặt xinh đẹp kia nàng sẽ kiêu kì và chảnh dữ lắm nhưng tất cả những điều nó nghĩ về nàng là sai lầm. Phương tuy không trẻ con và tự nhiên bằng em nhưng nào có một phong cách sang trọng riêng. Mà tại sao Tuấn lại đem nàng ra so sánh với em được nhỉ, sau tất cả những gì hôm qua xảy ra, thói quen chăng ? Tuấn lắc lắc đầu, chắc tại nó uống hơi nhiều, rượu vang tuy nhẹ nhưng uống vào dễ say lắm.
– Bữa tối nay anh rất vui, đi ăn với em vui thật, thôi mình về đi, anh uống hơi nhiều, hình như anh say rồi
– Vâng mình về thôi.
Tuấn hơi biêng biêng, bước chân đã có phần không vững. Phương vội vàng đỡ nó ra xe.
– Để em lái
– Ừm, em đưa anh về công ty lấy xe nhé ?
– Thôi để em đưa anh về nhà
– Cũng được.
Rượu đã ngấm, Tuấn chỉ biết Phương dìu nó lên xe, nó cảm nhận được ai đó đang dìu nó vào một căn phòng, một chiếc giường êm ái, mùi thơm từ căn phòng này lạ lắm, như mùi nước hoa phụ nữ, thoang thoảng như kích thích. Nó mở mắt nhìn không gian lạ lẫm, không phải phòng của nó, vậy là của ai nhỉ ? Tiếng mở ổ khóa, lách cách, bóng một người phụ nữ bước ra từ phòng tắm trong chiếc đầm ngủ đỏ, bên trong nàng là cơ thể lõa lồ ẩn ẩn hiện hiện sau lớp vải mỏng tang, nàng không mặc đồ lót, làn da trắng hiện rõ mồn một. Là ai, ai vậy, Tuấn cố mở mắt, càng cố càng không thể nhìn rõ.
Nàng từ từ xoay người lại, và Tuấn đã nhận ra cơ thể đó là của ai, chính là em, em đang cười với nó, nụ cười hồn nhiên mà nó đã không thấy trong một khoảng thời gian, và rồi em tiến lại, khẽ đặt một nụ hôn lên môi nó, nụ hôn mà nó đã chờ đợi. Tay Tuấn bắt đầu xờ xoạng khắp cơ thể em, lần lên 2 dây áo, khẽ tuột nó ra khỏi vai nàng, chiếc đầm ngủ nhẹ nhàng như một làn gió khẽ khàng tuột xuống để lộ từ từ ra cơ thể đẹp không tì vết, đầu tiên là cặp vú rồi xuống dần, xuống dần….
Hơi thở của cả 2 trở nên gấp gáp, tay Tuấn bắt đầu hoạt động nhanh và mạnh hơn, tiếng thở em mạnh hơn rồi trở thành tiếng rên nhẹ. Tuấn hứng tình lắm rồi. Nó khẽ thì thầm vào tai em. Hương thơm tỏa ra từ cơ thể em có vẻ khác so với hương thơm mà nó đã quen trước đây, em đổi loại nước hoa chăng, Tuấn nghĩ.
– Anh yêu em.. – Tuấn thầm thì
– Em cũng yêu anh- Em đặt một nụ hôn lên môi Tuấn, rồi em chuyển sang tai trái, em căn nhẹ làm Tuấn hơi rùng mình- Mình bắt đầu thôi anh, em chờ đợi thời khắc này lâu lắm rồi.
Em đang nói gì vậy, chờ đợi là sao ? Tuấn thầm nghĩ nhưng đầu óc nó bị mùi hương trên cơ thể em kích thích dữ dội, chẳng suy nghĩ được gì khác, nó bế thốc em đặt xuống giường, và rồi nó hôn lên cặp vú, một cách nhẹ nhàng, xuống dần và xuống dần. Cả 2 quấn chặt lấy nhau.
Đây là thật hay là mơ ?????? Điều đó bây giờ có quan trọng nữa không????

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến